"Thứ năm: Người mà tôi sẽ nói đến không được thừa nhận là
người chứng ngộ bởi vì không có ai thừa nhận ông. Chỉ có người chứng ngộ mới có
thể thừa nhận người chứng
ngộ khác. Đây là tên của người đó D.T. Suzuki. Trong thế giới hiện đại, người
đàn ông này đã thực hiện nhiều hơn bất kỳ ai khác để biến thiền và Zen thành sẵn
sàng. Suzuki đã làm việc cả cuộc đời mình để giới thiệu cái cốt lõi nhất của Zen
cho phương Tây.
Zen là cách phát âm tiếng Nhật đối với từ dhyana trong tiếng Sanscrit - thiền. Phật không bao giờ dùng tiếng Sanskrit; Người ghét nó, vì lý do đơn giản rằng nó đã trở thành ngôn ngữ của các vị tu sĩ, và tu sĩ thì luôn phục vụ quỷ dữ. Phật sử dụng ngôn ngữ rất đơn giản, ngôn ngữ đó được sử dụng bởi những người của Phật trong thung lũng ở Nepal. Tên của ngôn ngữ đó là Pali. Trong tiếng Pali, dhyana được phát âm thành ch’ana. Những người bình thường, giản dị, thất học không thể đánh giá những sự tinh tế của bất kỳ ngôn ngữ nào. Họ làm cho nó thành phù hợp với họ. Điều đó giống như tảng đá lăn xuống dòng sông, nó trở nên tròn. Đó là cách mà mọi ngôn từ được sử dụng bởi những người đó, bắt đầu có vẻ đẹp tròn trịa, sự giản dị đặc biệt. Những người bình thường khó phát âm từ dhyana; họ phát âm nó thành ch’ana. Khi nó tới Trung Quốc, từ ch’ana trở thành ch’an, và khi du hành tới Nhật Bản, nó trở thành Zen. Bạn có thể nhìn thấy - nó xuất hiện ở mọi nơi - mọi người luôn biến từ ngữ thành đơn giản.
Cuốn sách ZEN VÀ VĂN HÓA NHẬT BẢN của D.T.Suzuki là cuốn thứ năm của tôi. Người đàn ông này đã phục vụ nhân lại nhiều đến mức không người nào có thể vượt được ông. Công việc của ông thật lớn lao. Cả thế giới phải nợ ông và điều đó sẽ luôn là vậy. Suzuki nên là một từ trong gia đình. Nó không… tôi đang nói rằng nó nên là vậy. Rất ít người nhận ra, và những người nhận ra thì họ có trách nhiệm phổ biến sâu rộng sự nhận biết của họ."
OSHO - NHỮNG CUỐN SÁCH TÔI YÊU
Zen là cách phát âm tiếng Nhật đối với từ dhyana trong tiếng Sanscrit - thiền. Phật không bao giờ dùng tiếng Sanskrit; Người ghét nó, vì lý do đơn giản rằng nó đã trở thành ngôn ngữ của các vị tu sĩ, và tu sĩ thì luôn phục vụ quỷ dữ. Phật sử dụng ngôn ngữ rất đơn giản, ngôn ngữ đó được sử dụng bởi những người của Phật trong thung lũng ở Nepal. Tên của ngôn ngữ đó là Pali. Trong tiếng Pali, dhyana được phát âm thành ch’ana. Những người bình thường, giản dị, thất học không thể đánh giá những sự tinh tế của bất kỳ ngôn ngữ nào. Họ làm cho nó thành phù hợp với họ. Điều đó giống như tảng đá lăn xuống dòng sông, nó trở nên tròn. Đó là cách mà mọi ngôn từ được sử dụng bởi những người đó, bắt đầu có vẻ đẹp tròn trịa, sự giản dị đặc biệt. Những người bình thường khó phát âm từ dhyana; họ phát âm nó thành ch’ana. Khi nó tới Trung Quốc, từ ch’ana trở thành ch’an, và khi du hành tới Nhật Bản, nó trở thành Zen. Bạn có thể nhìn thấy - nó xuất hiện ở mọi nơi - mọi người luôn biến từ ngữ thành đơn giản.
Cuốn sách ZEN VÀ VĂN HÓA NHẬT BẢN của D.T.Suzuki là cuốn thứ năm của tôi. Người đàn ông này đã phục vụ nhân lại nhiều đến mức không người nào có thể vượt được ông. Công việc của ông thật lớn lao. Cả thế giới phải nợ ông và điều đó sẽ luôn là vậy. Suzuki nên là một từ trong gia đình. Nó không… tôi đang nói rằng nó nên là vậy. Rất ít người nhận ra, và những người nhận ra thì họ có trách nhiệm phổ biến sâu rộng sự nhận biết của họ."
OSHO - NHỮNG CUỐN SÁCH TÔI YÊU