Tình yêu là tổng thể này

tháng 10 31, 2016

Bộ não là trung tâm của mọi giác quan; giác quan càng tỉnh táo và nhạy cảm bao nhiêu bộ não càng sắc bén bấy nhiêu, nó cũng là trung tâm của ký ức, quá khứ; nó là kho lưu trữ của trải nghiệm và hiểu biết, truyền thống... Vì vậy nó bị giới hạn, bị quy định. Bộ não luôn phản ứng, dẫu khôn khéo, kỹ thuật như thế nào chăng nữa, nó sẽ vẫn còn trong ngục tù của thời gian.Những hoạt động của nó được lên kế hoạch, được cân nhắc cẩn thận, được lý luận...nhưng nó vận hành trong giới hạn.Vì thế nó không thể hiểu rõ cái gọi là tổng thể, nguyên vẹn, toàn bộ. Cái tổng thể, cái nguyên vẹn là cái trí thuần khiết nó trống không, hoàn toàn trống không nhưng tràn đầy tỉnh táo nhận biết.
Chỉ khi nào bộ não tự lau chùi sạch sẽ qua nhận biết những quy định, ham muốn, ganh tị, tham vọng ...của nó; chỉ sau đó nó mới có thể hiểu rõ Tình yêu của cái tổng thể này.
JKrishnamuti

Mọi cố gắng của bạn bao giờ cũng kết thúc trong khổ

tháng 10 31, 2016
Mọi cố gắng của bạn bao giờ cũng kết thúc trong khổ
Mọi cố gắng của bạn đều kết thúc trong khổ, bởi vì mọi cố gắng đều bắt nguồn từ bản ngã. Không nỗ lực nào sẽ thành công bởi vì bản ngã người làm là nguyên nhân của mọi khổ.
Cho nên bạn phải hiểu: Bản ngã bạn phải không có đó trong tình yêu của bạn. Yêu nên có đó, nhưng không có bản ngã nào trong nó. Bạn bước đi, nhưng bản ngã không nên có đó. Bạn ăn, nhưng bản ngã không nên có đó. Bạn nên làm bất kì cái gì được yêu cầu, nhưng bản ngã không nên có đó.
Người tôn giáo không phải là người thuộc vào bất kì tôn giáo nào. Thực ra, người tôn giáo chưa bao giờ thuộc vào bất kì tôn giáo nào. Người tôn giáo là người đã vứt bỏ bản ngã và sống một cách tự nhiên, chỉ hiện hữu.
Thế thì yêu có phẩm chất khác - nó không có tính sở hữu, nó không ghen tuông. Nó đơn giản cho. Nó không là mặc cả; bạn không thương mại trong nó. Nó không là món hàng, nó là việc tràn ngập của hiện hữu của bạn. Bạn chia sẻ nó. Thực ra, trong trạng thái đó của bản thể nơi yêu tồn tại và không có người yêu, không phải là bạn đang trong tình yêu với ai đó và không trong tình yêu với ai đó khác, bạn đơn giản 'trong yêu'. Đó không phải là vấn đề về đối thể.
Bất kì cái gì bạn chạm vào đều trở thành chất độc. Ngay cả khi mọi thứ biến thành vàng, địa ngục được tạo ra. Bạn sống trong khổ, nhưng bạn phải tìm nguyên nhân. Nguyên nhân ở bên trong bạn: người làm, bản ngã, cái ‘tôi’. Bạn phải quan sát. Bạn phải ngó nhìn. Bạn phải cảm và hiểu bản ngã riêng của bạn - điều nó đã làm cho bạn.
Nhưng bản ngã rất thủ đoạn. bất kì khi nào bạn trong khổ nó bao giờ cũng nói ai đó khác đã gây ra điều đó. Đó là thủ đoạn cách bản ngã tự bảo vệ nó. Nếu bạn trong khổ, bạn chưa bao giờ nghĩ rằng đó là do bạn - đó bao giờ cũng là ai đó khác. Chồng khổ bởi vì vợ đang tạo ra; vợ khổ vì chồng đang tạo ra khổ - bản ngã bao giờ cũng đổ trách nhiệm lên người khác. Bố khổ vì con....
Tôi đã thấy những người khổ vì họ có con, và tôi đã thấy những người, họ khổ vì họ không có con. Tôi thấy những người khổ khi họ đang yêu - mối quan hệ của họ gây cho họ nhiều rắc rối, rối loạn, phiền não - và tôi thấy những người khổ mà không trong yêu, bởi vì không có yêu họ cũng là người khổ. Dường như bạn tuyệt đối dứt khoát ở trong khổ. Dù hoàn cảnh là bất kì cái gì, bạn tạo ra khổ. Nhưng thế rồi bạn chẳng bao giờ nhìn, cái gì đó phải ở bên trong gây ra nó - bản ngã đó, cái bạn nghĩ bạn là nó, ý tưởng về cái ngã. Ý tưởng về cái ngã càng lớn, khổ sẽ càng lớn.
Bạn sẽ được hiểu thấu bởi qua chứng kiến ,quan sát ,nhận biết là kinh nghiệm ,chứng nghiệm,trải nghiệm riêng của bạn, không phải tin bởi điều tôi nói. Nhìn vào khổ và bao giờ cũng cố tìm ra nguyên nhân qua quan sát chứng kiến,nhận biết và bạn sẽ thấy nguyên nhân ở bên trong bản thân bạn. Một khi bạn thấy nguyên nhân ở bên trong, vấn đề biến đổi đã đạt tới độ trưởng thành của nó. Trong khi bạn cứ đổ trách nhiệm lên người khác, không thay đổi nào là có thể. Một khi bạn nhận ra rằng bạn chịu trách nhiệm cho mọi khổ mà bạn đã tạo ra - bạn là địa ngục riêng của bạn - chính khoảnh khắc đó việc rẽ ngoặt vĩ đại xảy ra. Ngay lập tức, bạn trở thành cõi trời riêng của bạn.
Đó là lí do tại sao tôi bảo bạn đi vào trong quan hệ, trong thế giới;tỉnh táo để trải nghiệm,chứng nghiệm, để trở nên trưởng thành, trở nên chín chắn, trở nên dày dạn. Chỉ thế thì bất kì điều gì tôi đang nói sẽ có nghĩa cho bạn. Bằng không, bạn sẽ hiểu qua tâm trí , về mặt trải nghiệm,chứng kiến ,quan sát,thực chứng ,nhận biết trong sự tồn tại bạn sẽ bỏ lỡ.
Osho

TÌNH YÊU LUÔN MONG MANH

tháng 10 01, 2016

Đừng nghĩ rằng tình yêu luôn bất diệt. Nó rất mong manh, mỏng manh như cánh hoa hồng. Sáng sớm nay nó còn ở đó nhưng nó có thể biến mất ngay vào buổi chiều. Bất kỳ một thứ nhỏ nhặt nào cũng có thể hủy diệt nó.
Thứ gì càng sâu sắc, thứ đó càng mong manh. Nó cần phải được bảo vệ. Hòn đá luôn còn đó nhưng bông hoa sẽ không còn. Nếu bạn ném hòn đá vào bông hoa, hòn đá sẽ không hề hấn gì, nhưng bông hoa sẽ bị hủy hoại.

Tình yêu rất dễ vỡ, rất mong manh. Chúng ta phải rất cẩn trọng trong việc chăm sóc nó. Nếu bạn tấn công quá mạnh mẽ, đối tượng sẽ trở nên khép kín, co cụm, phòng ngự. Đối tượng càng khép kín bạn lại càng ra sức tấn công. Đây là chiếc vòng luẩn quẩn mà chúng ta không thoát ra được. Đó là lý do tại sao những người yêu nhau lại chia xa. Họ tránh xa nhau, họ nghĩ rằng đối tượng của mình phải chịu trách nhiệm, anh ta hoặc cô ta đã ngược đãi họ.
Thực ra, như tôi nhận thấy, không cặp yêu nhau nào lại phản bội nhau. Chính sự ngu muội đã giết chết tình yêu của họ. Cả hai đều muốn ở bên nhau, nhưng vì một lý do nào đó khiến cả hai cùng ngu muội. Sự ngu muội của họ đã chơi khăm họ, nó sinh sôi nảy nở gấp ngàn lần.
LOVE'S FRAGILITY
Don't think that love is eternal. It is very fragile, as fragile as a rose. In the morning it is there-by the evening it is gone. Any smal1 thing can destroy it.
The higher a thing is, the more fragile it is. It has to be protected. A rock will remain, but the flower will be gone. If you, throw a rock at the flower, the rock is not going to be hurt, but the flower will be destroyed.
Love is very fragile, very delicate. One has to be very careful and cautious about it. You can do such harm that the other becomes closed, becomes defensive. If you are fighting too much, your partner will start escaping; he will become more and more cold, more and more closed, so that he is no longer vulnerable to your attack. Then you will attack him some more, because you will resist that coldness. This can become a vicious circle. And that's how lovers fall apart, by and by. They drift away from each other, and they think that the other was responsible, that the other betrayed them.
In fact, as I see it, no lover has ever betrayed anybody. It is only ignorance that kills love. Both wanted to be together, but somehow both were ignorant. Their ignorance played tricks on them and became multiplied.
OSHO
Được tạo bởi Blogger.