Mình không chết vì mình là nhân chứng

tháng 8 22, 2016

Bản ngã được sinh và bản ngã chết. Sâu bên dưới, nơi bản ngã không còn nữa, bạn không bao giờ được sinh và bạn không bao giờ chết. Bạn là vĩnh hằng, bạn là vĩnh viễn, bạn là chính nền tảng, chính chất liệu mà sự tồn tại được tạo nên - làm sao bạn có thể chết được? Nhưng bản ngã được sinh ra và bản ngã chết đi.
Bạn không bao giờ được sinh ra và bạn có thể không bao giờ chết, nhưng làm sao mà biết điều đó? Bạn có muốn đợi cho tới khi cái chết tới không? Điều đó rất rủi ro, bởi vì nếu bạn sống toàn thể cuộc sống của bạn một cách vô ý thức, không có mấy khả năng rằng bạn có thể trở nên có ý thức khi bạn chết đâu. Điều đó là không thể được nếu toàn thể cuộc sống của bạn đã từng là sự liên tục của việc sống vô ý thức, bạn sẽ chết một cách vô ý thức, bạn sẽ không có khả năng biết đâu. Bạn sẽ chết trong cơn mê, bạn sẽ không có khả năng quan sát và thấy điều đang xảy ra. Bạn thậm chí không có khả năng thấy cuộc sống, làm sao bạn có thể thấy chết được? Chết là tinh tế hơn.
Nếu bạn thực sự muốn biết, thế thì bắt đầu trở nên tỉnh táo, nhận biết đi. Sống có ý thức vào,trở thành ngọn lửa lớn của ý thức, thế thì, khi chết tới, bạn sẽ có khả năng chứng kiến nó, bạn sẽ có khả năng nhìn nó và bạn sẽ biết 'Thân thể đang chết, bản ngã đang chết, nhưng mình không chết vì mình là nhân chứng.' Nhân chứng đó là chính cốt lõi của sự tồn tại. Nhân chứng đó là điều các tôn giáo khác gọi là 'Thượng đế', và là điều Liệt Tử, Trang Tử gọi là 'Đạo': người biết, yếu tố biết, tâm thức, nhận biết, tỉnh táo.
Bắt đầu sống cuộc sống có ý thức đi. Làm bất kì cái gì bạn đang làm, nhưng làm cứ dường như bạn là nhân chứng cho nó - quan sát nó, im lặng ngắm nhìn nó. Đừng bị lạc vào trong các vật; vẫn còn tỉnh táo, vẫn còn bên ngoài. Bắt đầu từ những điều nhỏ bé: bước đi trên đường, ăn, tắm, cầm tay người bạn, nói chuyện, lắng nghe - những điều nhỏ bé, nhưng giữ tỉnh táo. Bạn sẽ quên đi quên lại, nhớ nó lần nữa.
Cứ nhớ rằng bạn là nhân chứng. Lúc ban đầu điều đó là gian truân, vất vả, bởi vì giấc ngủ của chúng ta là dài. Chúng ta đã ngủ trong nhiều kiếp, chúng ta đã trở nên quen với ngủ, chúng ta ngáy - một cách siêu hình. Điều đó là khó đấy, nhưng là có thể - không phải là không thể được. Và đây là điều có giá trị nhất trong cuộc sống.
'
Tôi biết bạn sẽ không bao giờ chết, bởi vì bạn không bao giờ được sinh ra, nhưng bạn không biết điều đó. Việc biết của tôi sẽ không có ích cho bạn - bạn phải biết ,trải nghiệm nó. Điều đó phải trở thành hiểu biết ,chứng nghiệm riêng của bạn.
'
Sống cộng với nhận biết... thế thì hạnh phúc nảy sinh, bởi vì trong nhận biết, trong ánh sáng của nhận biết, bóng tối của bản ngã biến mất. Bây giờ, khi sống có cộng với nhận biết, những điều lớn lao xảy ra. Thứ nhất: bản ngã biến mất,cái chết biến mất. Với bản ngã biến mất, sinh đã biến mất, chết đã biến mất. Với bản ngã biến mất, sự tách rời của bạn khỏi sự tồn tại đã biến mất.
Là toàn bộ đi. Người ngủ không thể toàn bộ trong bất kì cái gì. Bạn ăn, bạn không toàn bộ ở đó; bạn đang nghĩ tới cả nghìn lẻ một thứ, bạn đang mơ cả nghìn lẻ một giấc mơ, bạn chỉ tọng vào mình một cách máy móc. Bạn có thể làm tình với người đàn bà của bạn hay với người đàn ông của bạn mà bạn không toàn bộ ở đó. Bạn có thể nghĩ về người đàn bà khác: làm tình với vợ bạn và nghĩ về người đàn bà khác. Hay bạn có thể nghĩ tới chợ, hay tới giá cả của các thứ bạn muốn mua, hay nghĩ về chiếc xe hơi, hay ngôi nhà, hay cả nghìn lẻ một thứ - và bạn đang làm tình một cách máy móc.
Là toàn bộ trong hành động của bạn đi, và nếu bạn toàn bộ bạn phải nhận biết; không ai có thể toàn bộ mà không nhận biết. Nếu bạn đang ăn, bạn đơn giản ăn; bạn là toàn bộ ở đây-bây giờ. Việc ăn là tất cả: bạn không chỉ cho các thứ vào, bạn tận hưởng nó. Thân thể, tâm trí, linh hồn đều trong hài hoà khi bạn ăn: có hài hoà, nhịp điệu sâu sắc, giữa tất cả ba tầng của bản thể bạn. Thế thì ăn trở thành thiền, đi trở thành thiền, chẻ củi trở thành thiền, mang nước từ giếng về trở thành thiền, nấu thức ăn trở thành thiền...
Những điều nhỏ bé được biến đổi: chúng trở thành hành động chói sáng.

Osho

Tự do là cơ hội lớn nhất mà tự nhiên đã trao cho bạn

tháng 8 14, 2016

Tôi chống lại mọi đức tin. Tôi chống lại mọi niềm tin. Bởi vì chỉ người mù tin rằng có ánh sáng. Những người có mắt không tin vào ánh sáng. Họ biết nó. Việc biết là trải nghiệm, không phải niềm tin. Tôi đơn giản chia sẻ trải nghiệm của tôi cho những người đã sẵn sàng gạt bỏ mọi loại tù túng và người đã sẵn sàng trở thành bản thân họ... không theo tôi, mà theo tiềm năng riêng của họ. Sự tồn tại không bao giờ lặp lại bản thân nó, đó là lí do tại sao nó không bao giờ tạo ra Phật Gautam khác, Jesus Christ khác, Krishna khác. Sự tồn tại là sáng tạo vô hạn. Lãnh đạo muốn các bạn theo ông ta. Thầy giáo muốn bạn sống theo giáo huấn của ông ta. Đây là khai thác tâm lí, tinh vi. Tôi không muốn bạn theo tôi. Tôi chưa bao giờ theo ai cả. Tôi đã đơn giản tự phát hiện ra bản thân mình. Và tôi muốn mọi người trên thế giới tự phát hiện ra bản thân họ. Và mọi người đều duy nhất tới mức nếu người đó theo ai đó khác, người đó sẽ chỉ là kẻ bắt chước. Người đó sẽ không bao giờ biết tới bản thể tinh tuý riêng của mình. Nếu người đó theo giáo huấn của ai đó khác, người đó vẫn còn mù. Niềm tin của người đó sẽ giữ người đó bị cột chặt vào dây xích được cho bởi ai đó khác, và đây là cơ hội lớn nhất tự nhiên đã trao cho bạn... để là bản thân bạn. Không phải là ai khác cả. Đây là sự kính trọng mà sự tồn tại đã dành cho bạn. Hoàn thành nó đi. Đừng trở thành kẻ đạo đức giả. Trở thành người đích thực, chân thành. Để cho các tiềm năng của bạn nở hoa. Ai đó có thể nở thành hoa hồng, ai đó thành hoa cúc vạn thọ, ai đó thành hoa sen. Và nếu mọi người đều đạt tới tiềm năng của họ, thế giới này sẽ trở nên đẹp thế, giá trị thế. Nó sẽ không là đám đông. Sẽ không có đám đông chút nào. Sẽ chỉ có các cá nhân duy nhất. Nếu bạn không làm điều này, bạn đang phản bội sự tồn tại, và phản bội tâm thức thuần khiết riêng của riêng bạn. Đó là tội lỗi duy nhất mà tôi biết. Phản bội bản thân mình.
Trải nghiệm riêng của tôi về bản thể vĩnh hằng bên trong tôi cái gợi ra cho tôi bản thể vĩnh hằng đó của bạn, của mọi người, của toàn thể sự tồn tại. Tôi biết ơn với sự tồn tại bởi vì nó đã cho rất nhiều, nhiều tình yêu, nhiều vui vẻ, nhiều phúc lạc, nhiều cực lạc, đến mức chúng ta không có gì đền đáp lại, ngoại trừ lòng biết ơn. 
Osho

Tôi chỉ chia sẻ những điều tự nhiên cho những người có tâm trí bệnh hoạn đã bị đầu độc chống lại tự nhiên

tháng 8 14, 2016

Dục là một phần của cuộc sống, và là phần rất cơ bản và bản chất của cuộc sống. Nó nên được kính trọng. Nó là thiêng liêng, nó không tục tĩu, bởi vì bạn đã được tạo ra từ nó. Bạn sẽ không ở đây nếu không có dục trong thế giới. Nếu bố mẹ bạn mà nghe lời cái gọi là các thánh nhân ,tất cả các bạn đã không ở đây rồi. Đã không cần có chiến tranh thế giới hạt nhân. Vô dục sẽ phá huỷ thế giới mà không cần cuộc chiến tranh nào cả, một cách im lặng.
Giáo huấn của tôi bao la, nó bao hàm toàn thể cuộc sống của bạn. Bạn không thể phê phán tôi bởi vì bạn có dục như một phần của cuộc sống bạn. Tôi muốn nó được kính trọng, được làm thành linh thiêng. Nếu bạn cảm thấy nó xấu xí, nếu bạn cảm thấy nó tục tĩu, điều đó có nghĩa là bạn được sinh ra từ cái xấu xí. Thế thì làm sao bạn có thể kính trọng bố bạn được? Làm sao bạn có thể kính trọng mẹ bạn được? Làm sao bạn có thể được con mình kính trọng? Bởi vì mối nối duy nhất giữa bạn và bố mẹ bạn, giữa bạn và con bạn, là dục. Không có mối nối khác.
Cuộc sống đã chuyển từ bố mẹ bạn qua bạn, từ bạn qua con bạn. Nếu bạn muốn xã hội kính trọng, nơi bố mẹ được yêu mến và kính trọng, nơi con cái được yêu mến và kính trọng, thế thì bạn sẽ phải kính trọng năng lượng của dục nữa. Bằng không, sâu bên dưới trong tâm trí bạn, con bạn không là gì ngoài tội lỗi. Và bạn cũng thế bởi vì bố mẹ bạn cũng phạm tội.
Tôi chống lại những người đang đầu độc cuộc sống và làm biến chất nó thành tội lỗi. Tôi muốn nó là một hiện tượng đẹp đẽ, đức hạnh, linh thiêng,bất kì cái gì sự tồn tại đã trao cho bạn đều đẹp.
Nếu kìm nén dục biến mất, ai sẽ quan tâm tới sách báo khiêu dâm? Toàn thể kinh doanh này sẽ rơi tõm. Cho nên dường như có mưu đồ bên trong, có lẽ vô ý thức, giữa các tu sĩ và người xuất bản sách báo khiêu dâm - rằng các tu sĩ tạo ra thị trường còn người xuất bản sách báo khiêu dâm thu hoạch mùa màng, và hay làm sao! Các tu sĩ cứ lên án dục,sách báo khiêu dâm, nhưng họ càng lên án nó, mọi người càng xem tranh khiếu dâm.Nhưng họ phải che giấu chúng đằng sau các quyển kinh để cho nếu ai đó bỗng nhiên xuất hiện, họ có thể đóng quyển kinh lại và bạn không bao giờ biết cái gì được che giấu trong chúng.
Người tù nhân dán đầy tường những bức ảnh phụ nữ khoả thân nhưng mọi sáng, mọi tối, anh ta đặt Kinh Thánh lên giường, quì xuống sàn, úp đầu lên Kinh Thánh và cầu nguyện một nửa giờ.
Ngày đầu tiên tôi đã quan sát; ngày thứ hai tôi nói, "Điều này thật là lạ. Anh là người tôn giáo, anh không nên dán những bức tranh này lên tường."
Anh ta nói, "Chưa từng có ai nói với tôi điều đó. Mọi bức tường trong nhà giam đều được dán đầy các bức tranh dâm dục, và mọi người đều có Kinh Thánh. Nhưng tôi chưa bao giờ thấy mâu thuẫn cả."
Tôi nói, "Không có mâu thuẫn. Anh đã kìm nén dục, điều đó được viết lên tường. Và điều anh làm - tựa đầu lên Kinh Thánh, đơn giản là đạo đức giả. Bằng việc tựa đầu lên Kinh Thánh anh có cho rằng Kinh Thánh sẽ đi vào đầu anh, làm thay đổi con người anh không? - và điều đó chỉ trong vài phút vào buổi sáng, vài phút vào buổi tối. Còn hai mươi tư giờ một ngày, tôi thấy anh nhìn vào các bức tranh này, tìm kiếm bức tranh mới, đem về bức tranh mới."
Các tôn giáo chịu trách nhiệm cho sách báo dâm dục, các tôn giáo chịu trách nhiệm cho những đồi bại dục. Tôi chỉ chia sẻ những điều tự nhiên cho những người có tâm trí bệnh hoạn đã bị đầu độc chống lại tự nhiên.
Osho

Chất độc từ kìm nén

tháng 8 14, 2016

Dục đã bị kìm nén, nhưng nó vẫn không bị phá huỷ. Thực ra những người đã kìm nén nó đều là những người đã làm đồi bại cả nhân loại thành đồng dục, thành đồng dục nữ, thành đồng dục nam, thành đủ mọi loại xấu xí. Dục tự nhiên là hiện tượng đẹp giữa hai người yêu nhau. Và chỉ bằng việc kết án dục bạn không thể phá huỷ được nó, nó mang tính tồn tại. Nhưng bạn có thể đầu độc nó, và cả nhân loại đang sống với chất độc đó.
Dục là hiện tượng tự nhiên, đẹp đẽ,đấy chỉ là một phần của việc chấp nhận tính toàn thể của cuộc sống. Nhưng những kẻ điên về dục đó đã kìm nén nó, tâm trí họ bệnh hoạn.
Osho

Nó là cực lạc

tháng 8 10, 2016

Tâm trí có thể dừng lại, nhưng không phải bằng nỗ lực của bạn mà bằng việc chứng kiến vô nỗ lực của bạn. Đó là toàn thể ý nghĩa của thiền. Thảnh thơi. Không gò ép, và chỉ quan sát. Để tâm trí làm việc của nó.
Điều đó sẽ cần chút ít kiên nhẫn, nhưng điều đó bao giờ cũng xảy ra. Điều đó gần như một định luật khoa học, không ngoại lệ nào, rằng nếu bạn có thể xoay xở kiên nhẫn chút ít bạn sẽ đi tới điểm nơi người quan sát được nuôi dưỡng và tâm trí trở nên không được nuôi dưỡng, và ý nghĩ bắt đầu biến đi. Khi toàn bộ năng lượng của tâm thức của bạn đi vào trong quan sát, thì bạn sẽ thấy không có tâm trí chút nào. Và biết tới trạng thái vô trí là trải nghiệm vĩ đại nhất trong cuộc sống mà con người có khả năng làm. Nó là cực lạc. Nó là siêu tâm thức. Nó là tự hiểu ra. Không cái gì cao hơn điều đó.
Osho

Hỏi: Thưa Osho, thầy giải thích thế nào về nhu cầu và sự tồn tại của nhiều tôn giáo thế?

tháng 8 10, 2016

Đáp: Có nhiều tôn giáo thế bởi vì có nhiều người tưởng tượng thế trên thế giới. Nếu có sáng tỏ trong tâm trí mọi người, sẽ không có đến một tôn giáo. Thế thì tôn giáo sẽ không được cần tới chút nào. Chính tưởng tượng tạo nên các tôn giáo.
Bởi vì những câu hỏi này ám ảnh tâm trí của bất kì ai không biết gì bên ngoài tâm trí. Tâm trí đầy những câu hỏi, tò mò - nó muốn câu trả lời nào đó. Cho dù chúng là giả, đấy là an ủi. Không có câu trả lời nào là rất khó. Chấp nhận dốt nát của người ta là chống lại bản ngã của con người.
Cho nên thà rằng chấp nhận bất kì câu trả lời ngu xuẩn nào cũng còn hơn là nói rằng "Tôi không biết"... Điều đó làm tổn thương. Bản ngã muốn công bố rằng nó biết. Nó che đậy tất cả các câu hỏi ám ảnh người ta - ai tạo ra thế giới, sao ngài tạo ra thế giới, khi nào ngài tạo ra thế giới?
Bây giờ đấy chỉ là câu hỏi của tưởng tượng của bạn làm sao bạn xoay xở trả lời được những câu hỏi này. Mỗi tôn giáo đều có cách tưởng tượng riêng của mình. Đó là khác biệt duy nhất giữa mọi tôn giáo. Chúng không dựa vào chân lí bởi vì chân lí không thể có nhiều tôn giáo thế. Đấy là những bầu khí hậu khác nhau, con người khác nhau, thời đại khác nhau, và tưởng tượng khác nhau.
Chẳng hạn, có những bộ lạc, bộ lạc nguyên thuỷ, vẫn còn bị gắn bó với hình mẫu cũ của họ, họ đã không thay đổi, họ vẫn bị đàn bà chi phối không phải là đàn ông. Thổ dân mẫu hệ; thượng đế của họ là đàn bà, hiển nhiên... bởi vì nếu xã hội bị đàn bà chi phối làm sao đàn ông có thể là thượng đế được? Và thực tế, thượng đế là tưởng tượng của đàn bà, người quyền lực duy nhất. Đàn bà là nữ tu sĩ, đàn bà quyết định mọi nghi lễ. Một cách tự nhiên thượng đế là đàn bà.
Và thế rồi có các xã hội vốn do đàn ông tạo ra, bị chi phối bởi đàn ông... họ không thể chấp nhận Thượng đế là đàn bà được. Thượng đế phải là đàn ông. Đơn giản là chủ nghĩa sô vanh đàn ông, nhưng một sự tưởng tượng tự nhiên. Bất kì ai nắm quyền lực cũng đều sẽ quyết định ai là thượng đế.
Văn hoá khác nhau, xã hội khác nhau, và tôn giáo khác nhau đều có các ý niệm khác nhau về cõi trời của họ, địa ngục của họ, và đấy tất cả đều là tưởng tượng.
Tôi đã thấy tại Ấn Độ trong các đền đài, thường có các điều đó - tôi không biết liệu chúng vẫn còn đó hay đã bị loại bỏ đi - nhưng vào thời thơ ấu, tôi đã thấy trong những ngôi đền có treo các bản đồ chỉ ra chỗ nào là địa ngục, chỗ nào là cõi trời, chỗ nào là nhà của Thượng đế, chỗ nào là nhà của quỉ... Và những người này, người đã làm ra những bản đồ này, không có ý niệm gì về bản đồ thế giới trong đó chúng ta đang sống, bởi vì bạn không thể tưởng tượng ra được nó, bạn phải biết nó bằng không chẳng mấy chốc trí tưởng tượng của bạn sẽ được chứng tỏ là giả dối.
Họ đã không có bất kì bản đồ nào về thế giới, nhưng họ đã có bản đồ cõi trời và địa ngục - đích xác. Và không ai có thể thách thức được, bởi vì không có cách nào chứng minh nó hay bác bỏ nó. Nhưng tất cả họ đều có các mô tả mà chỉ ra điều gì đó về bản thân họ, không phải về cõi trời và địa ngục.
Địa ngục Tây Tạng là nơi lạnh lẽo băng giá vĩnh hằng - có một địa ngục hiếm hoi, bởi vì mọi địa ngục đều đầy lửa và mọi người bị thiêu đốt. Nhưng ở địa ngục Tây Tạng nó là băng vĩnh hằng mà không bao giờ tan chảy và bạn bị ném vào băng đó. Bởi vì Tây Tạng đã phải chịu đựng quá nhiều về băng giá, tìm ra lửa trong địa ngục sẽ là điều không thể được - bạn không thể nào tìm ra được lửa ở đó. Vâng trong cõi trời của họ, nó ấm áp, lửa có sẵn, không bao giờ lạnh, bởi vì chính khí hậu của họ cho họ tưởng tượng nào đó.
Cõi trời của Ấn Độ không ấm, nó gần như được điều hoà nhiệt độ. Họ không có từ như máy điều hoà nhiệt độ vào những ngày cổ đại đó, nhưng mô tả là ở chỗ hệt như buổi sáng sớm khí mát thổi, cả ngày trời đều như thế - khí mát mẻ. Ấn Độ đã chịu nhiều từ nhiệt, một cách tự nhiên với các thánh nhân khí mát là cần và lửa là cần cho tội nhân.
Đây tất cả đều là các quan niệm nhân tạo. Mọi tôn giáo đều bắt rễ trong tưởng tượng, trong mơ mộng. Chúng chẳng có gì liên quan tới các sự kiện, chẳng có gì liên quan gì tới chân lí cả. Đó là lí do tại sao lại có nhiều thứ thế. Có ba trăm tôn giáo trên thế giới. Có lẽ không thể nào tưởng tượng được cái gì hơn nữa... ba trăm tôn giáo có thể đã vét hết mọi khả năng tưởng tượng, đó là lí do tại sao con số này đã dừng ở đó. Nhưng chúng tất cả đều là giả. Cái nhiều của chúng là bằng chứng cho cái giả của chúng.
Osho

Điều này quan trọng

tháng 8 06, 2016
Các bạn nên biết, tôn giáo không chống lại gia đình và thế giới, tôn giáo không đối lập với gia đình và thế giới. Và ý tưởng vốn bắt rễ vào tâm trí bạn suốt những thập niên và thế kỷ qua đã làm hại cả bạn và tôn giáo rất nhiều.
Tôn giáo không đi ngược lại thế giới. Tôn giáo không đi ngược lại gia đình. Tôn giáo chẳng có gì để làm với việc buông bỏ mọi thứ theo cách chạy trốn. Tôn giáo là sự tỉnh táo chuyển hóa của tâm trí bạn. Ở trong thế giới với đầy tỉnh táo . Nó là việc nhận biết ,chứng kiến ,quan sát tâm trí ,cảm xúc bạn, không phải trốn tránh hoàn cảnh của bạn.
Không ai chuyển hóa bằng cách chạy trốn khỏi thế giới bên ngoài. Nếu tôi chất chứa đầy căm thù, tôi sẽ làm gì trong rừng? - Tôi cũng sẽ mang theo đầy căm thù lên đó. Nếu tôi đầy bản ngã, tôi sẽ làm gì trên núi? Bản ngã vẫn theo tôi lên núi, thêm vào đó sẽ có mối nguy hiểm khác. Nếu như tôi còn sống trong xã hội, trong đám đông, tôi sẽ còn có cơ thấy ,nhận biết ,chứng kiến được bản ngã của tôi mỗi ngày. Nhưng trong cái trầm tĩnh của Himalayas, ngồi trên núi, sẽ không có ai và tôi sẽ không nhận thấy bản ngã của chính tôi.
Tôi đã nghe về một Sadhu người từng ở Himalayas ba mươi năm, và ông ta cảm thấy rằng trong ba mươi năm đó ông ta đã trở nên hoàn toàn yên lặng và rằng bản ngã của ông ta đã biến mất. Thế rồi vài đệ tử của ông ta nói với ông ta, “Có lễ hội tôn giáo tại thung lũng, và chúng con mong muốn thầy tới đó”.
Vì thế họ xuống tham dự lễ hội. Nhưng khi họ bước vào đám đông và một người lạ dẫm lên chân vị Sadhu, ông ta lập tức nhận ra rằng cơn giận dữ và bản ngã của mình đã xuất hiện lại. Ông ta rất ngạc nhiên: “Một người lạ dẫm lên chân mình đã cho mình thấy giận dữ vẫn còn đó ,thế nhưng dãy Himalayas không thể chỉ cho mình trong ba mươi năm”.
Vì vậy trốn chạy không nghĩa lý gì. Bạn không phải trốn chạy, bạn biến đổi qua tỉnh thức. Khi tôn giáo hình thành dựa trên khuynh hướng thoát ly thực tế, nó trở nên không còn sinh động. Khi tôn giáo lần nữa hình thành dựa trên sự biến đổi qua tỉnh táo ,quan sát,nhận biết nó sẽ lấy lại năng lượng sống của nó. Nhớ rằng, bạn phải tỉnh táo với chính bản thân bạn, không phải chạy trốn môi trường của bạn.
Thay đổi môi trường là sợ hãi của bạn ,nó thật vô nghĩa. Thay đổi môi trường là dối trá bởi làm như vậy bạn không thể nhận ra những điều hiển nhiên. Trong môi trường mới, trong cái mới, trong bầu không khí tĩnh lặng, bạn có thể bắt đầu nghĩ rằng bạn đã trở nên tĩnh lặng.
Tĩnh lặng không trải nghiệm trong những hoàn cảnh bất lợi thì không là tĩnh lặng chút nào. Đó là lý do tại sao những người thông minh trải nghiệm tĩnh lặng trong bất cứ hoàn cảnh nào,bởi nếu họ tỉnh táo trong những hoàn cảnh không thuận lợi đấy thế thì đó là tĩnh lặng thật sự.
Vì thế tôi không nói bạn chạy trốn. Tôi nói bạn nhận diện thái độ bản ngã. Mọi thứ thì vẫn như chúng đang là, chỉ có thái độ phản ứng của bạn muốn chúng thay đổi theo ý muốn của bản ngã bạn.
Không trốn chạy khỏi cuộc sống .Cuộc sống là môi trường tốt nhất để thực nghiệm sự tỉnh táo . Và nhớ rằng mọi người xung quanh bạn đều hữu ích cho bạn .Điều mà các thánh nhân không thể dạy bạn trên thế giới này, nhưng kẻ thù của bạn có thể. Nếu bạn tỉnh táo và có thông minh để học, chứng kiến,quan sát,nhận biết,tâm trí ,lắng nghe cảm xúc ,phản ứng của bạn. Cái gì không cho phép bạn tĩnh lặng? Cái gì là trở ngại trong gia đình bạn? Cái gì là thứ ngăn cản bạn... Nếu bạn nhìn vào cuộc sống của bạn trong vòng hai mươi bốn giờ, bạn sẽ thấy rằng mọi khổ sở của bạn bắt nguồn từ sự vô ý thức và từ những phản ứng máy móc thiếu tỉnh táo nhận biết của bạn.

Osho
Được tạo bởi Blogger.